Thành công không hẳn là kiếm nhiều tiền, giữ tiền trong túi cũng là thành công rồi

By Viett
Thành công không hẳn là kiếm nhiều tiền, giữ tiền trong túi cũng là thành công rồi

Thành công không hẳn là kiếm nhiều tiền, giữ tiền trong túi cũng là thành công rồi!

Tin nhắn trong group chung cư lại nhấp nháy: “Bồn rửa tắc, nhờ kỹ thuật giúp với!”. Những suy nghĩ vẫn vơ kéo tôi về những ngày hè cùng bố chăm sóc ao tôm. Bố, một người nông dân chính hiệu, học báo chí rồi chuyển sang học thuốc nam, khởi nghiệp với ao tôm tự đào cùng mẹ. Máy móc hư, bố tự mày mò. Kỹ thuật nuôi tôm mới, thuốc mới, bố hỏi bạn, đọc sách. Cái tò mò tháo tung mọi thứ để hiểu đã ngấm vào tôi. Mọi người hay gọi vui bố là "Giáo sư", cái gì cũng biết.

Tôi nhớ hoài tủ sách cũ của bố, giờ chỉ còn vài quyển là nguyên vẹn với thời gian. Trong số đó có một cuốn kỹ thuật tiếng Anh, tên chẳng nhớ, nhưng những bản vẽ máy móc bên trong như cánh cửa thần kỳ. Khi nhỏ, tôi lật đi lật lại, mê mẩn các sơ đồ, các thiết kế trong sách dù chẳng hiểu. “Cứ xem, lớn lên con sẽ biết,” bố cười. Những buổi chiều, bố chỉ tôi siết bu-lông: “Ráng thêm chút, vẫn chưa chặt đâu.” Tôi lóng ngóng, nhưng ánh mắt bố khiến tôi thấy mình làm được. Tôi lóng ngóng, ngơ ngác hỏi: “Sao xuôi kim đồng hồ là siết, ngược là mở?” Bố cười lớn. Giờ lớn rồi, thỉnh thoảng tôi vẫn quên, vặn ốc sai chiều, rồi bật cười nhớ bố.

Bố chia tay mẹ con tôi khi tôi 17 tuổi. Còn chung cư này thì đầy rắc rối: vòi sen rò, tường bong tróc. Tôi muốn sửa, nhưng không biết bắt đầu như thế nào. Một đêm, lướt YouTube, tôi bắt gặp “Dad, How Do I?”. Rob Kenney chào “Hey, kids!” với nụ cười như bố. Video “How to Unclog a Sink” chỉ tôi tháo ống, rửa cặn. Khi nước chảy thông, cảm giác như phá đảo game, như bố đang gật đầu công nhận vậy. Rob dạy tôi sửa đèn, thay gioăng, mỗi bước gợi nhớ những ngày bố bên cạnh: “Hư thì tìm cách sửa, đừng sợ.”

Rob không chỉ dạy kỹ thuật. Trong “You Are Enough,” anh nói về kiên trì, khiến tôi nhớ bố. Tôi sẽ bắt đầu ghi lại những ký ức này, với câu nói “Tò mò là khởi đầu của giỏi.” Kênh “Dad, How Do I?” thôi thúc tôi kể câu chuyện này, như cách để những kỷ niệm này không trôi mất theo dòng chảy của thời gian, thì thầm về cái bồn rửa tôi vừa sửa, cái máy lọc nước tôi vừa tự lắp, mảng tường kia tôi vừa sơn lại. Rob nói: “I’m proud of you,” và tôi nghĩ bố cũng vậy.

Giờ tôi hay tự mình làm, tự sửa quạt, tự thay bóng đèn, như bố từng làm, tiết kiệm một chút tiền gọi thợ. Dòng máu kỹ thuật từ bố, từ những bản vẽ tôi mê thuở nhỏ, vẫn chảy trong tôi. Mỗi khi bố về trong mơ, tôi thấy mình không chỉ sửa đồ, mà còn tiếp nối tò mò, kiên trì của ông. “Dad, How Do I?” giúp tôi hiểu: thành công không chỉ là kiếm tiền, mà cả giữ tiền trong túi, giữ cả tinh thần của bố trong tim, dẫn tôi qua mọi tắc nghẽn của bồn rửa và của cuộc đời.